Nếu mọi người không thích đọc, thì hãy click vào Play để nghe audio nhe! Cảm ơn mọi người

Ôn lại lịch sử 1 xíu nhé!

Vào năm Giáp Ngọ, tức là năm thứ 34, năm Kiến Võ thứ 10. Vua Quan Vũ sai Tô Định sang làm Thái Thú quận Giao Chỉ.

Tô Định là người ngang ngược, chính trị tàn ác, và người Giao Chỉ(người Việt Nam) đã có lòng oán giận lắm.

Vào năm Canh Tý , là năm thứ 40, Tô Định lại giết Thi Sách người ở quận Chu Diễn(nay thuộc tỉnh Vĩnh Yên). Vợ Thi Sách là Trưng Trắc, con gái Quan Lạc Tướng ở huyện Mê Linh, cùng với em gái là Trưng Nhị, nổi lên đem quân đi đánh Tô Định. Buộc Tô Định phải chạy trốn về quận Nam Hải. Các quận lân cận cũng nỗi lên khởi nghĩa theo về với Hai Bà Trưng.

Chẳng bao lâu quân của Hai Bà Trưng hạ được 65 thành trì, hai bà tự xưng là Vua về đống đô ở Mê Linh. Vào năm Tân Sữu, năm 41 thì vua Quang Vũ sai Mã Viện làm Phục Ba Tướng Quân. Lưu Long và Đoàn Chí làm phó tướng sang đánh Trưng Vương.

Mã Viện vốn là 1 danh tướng nhà Đông Hán, lúc bấy giờ đã ngoài 70 tuổi nhưng vẫn tráng kiện. Đem quân đi ven bờ bể, phá rừng, đào núi làm đường sang đến Lãng bản và gặp quân Trưng Vương thì 2 bên đánh nhau mấy trận.

Trong khi quân của Trưng Vương là quân ô hợp, không đương đầu nỗi với quân của Mã Viện, là đạo quân đã từng đánh giặc nhiều phen. Cho nên 2 bà rút quân về đống đô ở Cấm Khê phủ Vĩnh Tường tỉnh Vĩnh Yên.

Mã viện tiến quân lên đánh, quân 2 bà bị vỡ tan. Hai bà mới chạy về Hắc Môn, huyện Phúc Lộc nay là huyện Phúc Thọ, tỉnh Sơn Tây, ở vào thế rất là bức bí, bèn gieo mình xuống song Hắc Giang tự vẫn là ngày 6/2 năm Quý Mão năm 43. Các tướng lĩnh dưới quyền của 2 bà như Đô Dương chạy vào giữ huyện Cương Phong. Khi Mã Viện đem quân vào đánh thì buộc Đô Dương phải ra hàng.

Hai bà Trưng làm vua được 3 năm, lấy tài trí của người phụ nữ mà dấy lên được nghĩa lớn như thế khiến cho vua, tôi nhà Hán phải lo sợ.

Và Sử gia Lê Văn Hưu nói: ” Trưng Trắc, Trưng Nhị là đàn bà nổi lên đánh lấy được 65 thành trì, lập quốc, xưng vương dễ như trở bàn tay. Thế mà từ cuối đời nhà Triệu cho đến đời nhà Ngô hơn một ngìn năm người mình cứ cuối đầu, bó tay làm tôi tớ cho người Hán mà không biết xấu hổ với 2 người đàn bà họ Trưng.”

Lý do mà tôi kể lại lịch sử 1 chút là để truyền nguồn cảm hứng cho việc quản trị doanh nghiệp ngày nay.

Tính bài học trong nguồn cảm hứng là tùy thuộc vào mỗi người nhận lấy khác nhau.

Chúng ta để ý chi tiết trong câu chuyện trên:

Tô Định là người bạo ngược, chính trị tàn ác và người Giao Chỉ đã có lòng oán giận lắm à nếu bạn tới 1 khu vực nào đó để quản lý mà bạn bọc lộ sự ngang ngược, đè nén cấp dưới của mình, thì làm cho họ trở nên cây đắng, đem lòng thù hận, nếu có dịp thì sẽ phản kháng.

Hai bà Trưng đã xưng Vương và đống đô ở huyện Mê Linh(tức là ở quê nhà) à Việc mà đống đô ở quê nhà để làm việc lớn thì có lắm sự nhứt đầu mà mình phải giải quyết hằng ngày. Ở quê nhà thì có nhiều bà con, hàng xóm, người thân… Những người biết rõ thời thơ ấu của bạn, những chuyện cá nhân từ nhỏ tới lớn. Nên rất có thể họ không tôn trọng bạn lắm, họ cũng không e ngại thẩm quyền hiện tại của bạn cho dù bạn đã làm việc lớn. Kinh nghiệm là đừng bao giờ đặt headquarter của mình ở nhà. Bạn muốn làm chuyện lớn thì hãy đi nơi khác. Vì như câu chuyện trên quân của Trưng Vương là quân ô hợp, không đương đầu nổi quân của Mã Viện. Haha ẩn ý ở đẩy mọi người tự nghĩ nhé!….Muốn thảo luận thì liên hệ với mình nhé!

Bài viết này chỉ mang tính chất truyền nguồn cảm hứng thôi nhé! Nó không mang ý nghĩa tuyệt đối. Mỗi người sẽ có cách hiểu khác nhau. Nếu thấy hay thì hãy chia sẽ bài viết này, vì nó miễn phí mà!

Trân trọng